Người quay
đi
buông tay che ngọn lửa
Gió ngang qua đùa giỡn thổi tắt rồi
Que diêm cuối
cùng trong đêm nồng nàn nhớ
Đã thắp mình cháy đỏ lửa tàn rơi
Em ơi! thơ nghe từng chữ rã rời
trong trống
rỗng trưa nắng hè thành phố.
Biết nói gì? lòng anh như mưa đổ
thành muôn
giọt buồn, thương nhớ đến
chơi vơi.
Ôi muộn
màng,
muộn màng thế người ơi!
Và tiếc nuối,
tiếc nuối
thành giọt đắng
những ngã rẽ chẳng bao giờ phẳng lặng
Con đường xưa, mỗi đứa một phương trời.
cuối cuộc đời góp lại tiếng Thu rơi
giọt thơ buồn
đành lòng thay nỗi nhớ.
"Hồng nhan.." ơi! mỗi khi lòng than
thở.
thì hãy nhớ
rằng luôn có một hồn thơ
Luôn bên em,
thắp lửa
đợi ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc Video clips trực tiếp bằng cách sao chép URL hình ảnh ( chuột phải vào ảnh gốc lấy URL) rồi dán vào cửa sổ comment. Xin cám ơn.