Ngẫu hứng Xuân
Xuân đến, mưa xuân lất phất bay
Hà nội vào xuân, Hà nội say
Khách thơ nghe xuân lùa khe cửa
Mà ngỡ tình xuân trong tầm tay!
Tiếng lòng ai ngỏ sớm xuân nay
Để hoa xuân nở giữa vườn cây
Cứ tưởng xuân thì, xuân đến sớm
Ai biết tình xuân cũng vơi đầy!
Nhủ lòng thanh thản với trời mây,
xuân tình còn lại một chút này.
Vấn vương gửi hết vào lòng gió
Cho cái Xuân Xuân hết đắng cay...
Để hoa xuân nở giữa vườn cây
Cứ tưởng xuân thì, xuân đến sớm
Ai biết tình xuân cũng vơi đầy!
Nhủ lòng thanh thản với trời mây,
xuân tình còn lại một chút này.
Vấn vương gửi hết vào lòng gió
Cho cái Xuân Xuân hết đắng cay...
Hôm qua nhặt được bông cỏ may
Ngẩn ngơ theo gió bay, bay, bay!!!!
Ngẩn ngơ theo gió bay, bay, bay!!!!
Quán Cóc
Vỉa hè phố nhỏ
đơn sơ bên dòng đời trôi
người đi, người đi tiếp nối
Ai ngồi vẫn ngồi thảnh thơi
Bàn chân em tôi bước vội
Ngoài trời vẫn còn mưa rơi
Có ai đang chờ đang đợi
Mà em vui thế em ơi
Quán cóc! mẹ già ngồi chơi
Sao ánh mắt còn ngấn lệ
Mỏi mòn ngóng đợi đàn con
Mải mê theo mùa chiến dịch
Lâu quá chưa về con ơi!
Quán cóc một chiều phố tôi
Bác già tóc bạc màu vôi
Dấu thời gian in khuôn mặt
Một thời chinh chiến xa rồi
Bây giờ mỗi chiều buồn rơi
Chén trà hết đầy lại vơi
Xót thương bao người đồng đội
Bỏ thân rừng núi xa vời
Quán cóc, cậu trai chưa già
Âm thầm nhìn người lại qua
Đăm chiêu như người trăm tuổi
Thương mình nhọc nhằn bôn ba
Quán cóc! Chỉ còn một mình
Phố buồn, đời người phiêu linh
Quán cóc, còn trong kỉ niệm
Ân tình giấu mãi trong tim.
Bến sông quê tôi
Nơi mẹ
sinh ra tôi
Xóm nhỏ, ven một dòng sông cũng nhỏ
Tuổi ấu thơ trôi êm đềm
cùng dòng nước hiền hòa qua những bến sông.
Ơi bến sông quê tôi!
bến sông quê tôi những chiều mùa hạ.
Bến sông quê có bụi tre già
Bến sông quê có bụi tre già
xõa rễ xuống dòng sông.
Mấy đứa trẻ con
cởi truồng tồng ngồng
lội xuống bến sông
thỏa sức vẫy vùng.
dì tôi giặt áo
ngoại ngồi suy tư.
Mẹ đã mệt nhừ
vừa rời phiên chợ
Ôm lấy đầu con hít mùi khét nắng
mắt mẹ xa xăm.
Mẹ mơ có ngày đổi đời
Mẹ đưa tôi lên đường
Mẹ cũng rời bến sông!
Ơi con sông quê tôi
Bến sông quê tôi
Ai đi xa mà không có một lần
nhớ về dòng sông ân tình.
Ơi con sông quê tôi
Bến sông quê tôi
Ai đi xa mà không có một lần
nhớ về dòng sông ân tình.
Mẹ ơi! mẹ ơi!
Con mơ có ngày đưa mẹ trở về
thăm lại quê mình,
thăm lại bà con.
Thăm lại cánh đồng
Thăm lại cánh đồng
Vụ chiêm chắc hạt
vụ mùa sai bông.
Thăm lại bến sông
thăm lại dòng sông.
Có con đò cắm sào đứng đợi người đi
sao mãi chưa trở về
với con đò
với câu hò khoan nhặt hò khoan!
"...Ta lý khoan ta hò khoan.."
Bạn ngã xuống trước của ngõ Sài gòn
*
Chỉ cách hoà bình vài bước chân chạy vội!
Nó nằm đó - trong ngôi mộ nhỏ nhoi.
Để lại phía sau- tuổi xuân đầy sóng gió,
và một tình yêu, ngập ngừng chưa dám tỏ.
Có thanh thản không? Hỡi bạn của tôi!
Những ngày trên giường bệnh
chắc nó cũng biết rồi.
Ngày thống nhất - Nước non vui mở hội
Đêm hoa đăng, bao niềm vui tiếp nối
Dù đau đớn vết thương
nó cũng sẽ mỉm cười thôi!
Có đắn đo gì không? thằng bạn của tôi!
Sáu năm tuổi quân, mày vẫn là hạ sỹ
Từng ấy năm trời mày là thằng chiến sỹ
Mấy ngàn ngày, dằng dặc bước hành quân!
Vẫn ở tuyến đầu. Hăng quá Ơn ơi!
Chúng tao đang đứng quanh mày đấy! nước mắt rơi!
Không ai quên mày đâu, hỡi thằng bạn nhỏ
Đêm thành phố, đèn vẫn xanh vẫn đỏ
Tình bạn chân thành vẫn nguyên đó, mày biết không!
Mầu trắng hoa ban
Ở đất này lạ lắm,
em biết không?
Giữa đất đỏ hố bom, khói lửa khét nồng.
Vẫn có đấy,
Giữa đất đỏ hố bom, khói lửa khét nồng.
Vẫn có đấy,
trong hoang tàn xơ xác,
Khi con én gọi xuân về, hoa ban đơm bông!
Hoa ban trắng,
Khi con én gọi xuân về, hoa ban đơm bông!
Hoa ban trắng,
tình hoa sáng trong.
Lính nâng niu, cài hoa trên vành mũ
Nhành hoa rung rinh như một lời nhắn nhủ
Trong thắm biếc núi rừng có mầu trắng hoa ban
Muôn dặm hành quân, hoa nở r ực chiều vàng
Mùa xuân đến nên nhiều hoa cũng phải
Ôi diệu kỳ là sắc hoa anh muốn hái
Mầu trắng ban rừng, nở giữa đạn bom!
Mưa gió phũ phàng vẫn trong trắng sắt son!
Lòng dạt dào niềm nhớ thương
trào dâng.
Tôi bâng khuâng
đi giữa đất trời quê mẹ.
Ơi phố nhỏ, ngõ nhỏ của tôi ơi!
Có nhớ ngày ra đi, trống dong cờ mở.
Hậu phương tiễn đưa những đoàn quân
Hăm hở
vượt Trường sơn!
Đồng đội ơi! Anh em của tôi ơi!
Những chàng trai tươi mát của Việt nam
đầu đội mũ tai bèo
thắt lưng đỏ,
ba lô cóc,
Chân dép râu
A ka trên vai,
quân phục màu xanh Tô châu
Còn mới toanh chưa kịp phai màu !
Các anh nằm đâu?
Xương thịt có còn đâu
Linh hồn đã phiêu diêu?
Hay còn vấn vương đâu đây
giữa âm u rừng thẳm
mây chiều.
Quay về đi!
Hãy trở lại đi!
Vẫn như xưa đó
từng làng quê ngõ phố.
Đón các anh
Trên những ban thờ nhỏ,
Chỉ có vài nén hương
Và những làn khói vương
Nhưng
Lòng nhớ thương
Chưa phai nhạt bao giờ!
***
Lời nguyện cầu hôm nay
Xin hát cho bạn bè tôi!
Và hát cho đồng đội tôi!
Tôi hát lên cho những linh hồn đồng đội
Đã ra đi
Chưa một lần trở lại.
Tôi cũng hát
Cho những chiến binh ngày nào
đã trở về,
Đang nhọc nhằn bươn chải mọi miền quê!
Cầu mong cho bình an
Cầu mong cho thời gian
trôi qua mau nỗi đau
lòng cha ta.
Huyết lệ thôi rơi trong tim đau
bao bà mẹ già ta.
Cầu mong cho đau thương lùi xa
Cầu mong cho ấm êm mọi nhà.
Cầu mong cho nước non mình
Đẹp mãi muôn ngàn hoa.
Một mình, tôi lang thang!
Ngõ vắng không người đi
Sương rơi, phố phường mơ màng.
Ngập ngừng bước phiêu du
Đường bằng lăng tím nở.
Gốc cây cơm nguội nào?
Thuở ấu thơ,
đêm chong đèn .
đổ dế, đi tìm ve!
Chạy suốt một triền đê.
Đi trong đêm mùa hè.
Chợt nghe gió thu sang.
Xép bé nhỏ nhà ai.
Thấp thoáng ngọn đèn vàng.
Sương đêm buông, giăng mờ ô cửa nhỏ
Vọng một cung tơ đồng
Trôi mãi vào hư không!
Đêm đã khuy lắm rồi
Mặt Hồ Tây sương mờ chưa tan.
Tiếng ru con à ơi
Nghe nặng gánh nhân gian.
Tiếng khóc của em thơ
Đau đường đời trăm ngả
tiếng rao đêm khê nồng
nhọc nhằn phận tha phương!
Ai với ai bên đường
dường như là chia xa!
Tiếng còi tầu ngoài ga
Xao xuyến kẻ xa nhà
Nao nức người ra đi
Buồn lòng người ở lại
Một sân ga vô tình
Một đời người phiêu linh!
Hà Nội ơi Hà Nội !
Thành phố trong tim tôi .
Thành phố bình yên êm đềm, thành phố ngủ.
Thành phố triền miên, sau một ngày trăn trở
Thành phố mệt nhoài, thành phố đang nằm mơ!
Hà Nội ơi ! Hà Nội !
Thành phố mãi trong tôi .
Ngày mới đang bừng lên
Khuôn mặt người rạng rỡ
Đàn bé em cười vui,
Tung tăng đường rộng mở
Tương lai đang mong chờ!
Thành phố đẹp như mơ!
Hà Nội ơi! Hà nội !
Còn mãi, tình yêu tôi
Chỉ có tình yêu thôi,
Tình yêu là muôn thuở
Chỉ có anh và em
Ngày mai hoa sẽ nở.
Mình sẽ đưa nhau về lại
khung trời xưa yêu thương!
Nếu ngày đó anh không trở về.
Ai sẽ nói với em những lời yêu thương bỏng cháy?
Nếu ngày đó anh đi không trở lại
Ai sẽ chở che em những ngày tháng bão dông?
Nếu ngày đó anh không trở về
Ai sẽ ôm em trong vòng tay xiết chặt
Thủ thỉ bên tai em lời tha thiết mặn nồng!
Và ngọn lửa tình trong đêm lạnh mùa đông?
Em có xót thương không xác thân ai kia tả tơi rách nát
nằm vắt ngang trên miệng hố bom thù.
Em có tiếc thương không, tấm thân trần bập bềnh trên sóng dữ
Bên đảo nhỏ quê hương đã phủ lớp sương mờ
Nếu ngày đó anh đi không về
Mẹ sẽ khóc thương cạn khô dòng nước mắt
Cha có đau xót không mà đêm ngày dằn vặt
Và em sẽ buồn một chút phải không em?
Và một ngày kia nỗi nhớ sẽ thành quen
Em sẽ bước lên xe hoa vui trong duyên mới
Anh sẽ có một chỗ trong tình thương đồng đội
giữa nghĩa trang có dòng chữ VÔ DANH!
Lính nâng niu, cài hoa trên vành mũ
Nhành hoa rung rinh như một lời nhắn nhủ
Trong thắm biếc núi rừng có mầu trắng hoa ban
Muôn dặm hành quân, hoa nở r ực chiều vàng
Mùa xuân đến nên nhiều hoa cũng phải
Ôi diệu kỳ là sắc hoa anh muốn hái
Mầu trắng ban rừng, nở giữa đạn bom!
Mưa gió phũ phàng vẫn trong trắng sắt son!
Kinh Đồng đội
( tưởng nhớ những liệt sỹ đã ngã xuống trong cuộc chiến vì sự bình yên của Tổ quốc)Lòng dạt dào niềm nhớ thương
trào dâng.
Tôi bâng khuâng
đi giữa đất trời quê mẹ.
Ơi phố nhỏ, ngõ nhỏ của tôi ơi!
Có nhớ ngày ra đi, trống dong cờ mở.
Hậu phương tiễn đưa những đoàn quân
Hăm hở
vượt Trường sơn!
Đồng đội ơi! Anh em của tôi ơi!
Những chàng trai tươi mát của Việt nam
đầu đội mũ tai bèo
thắt lưng đỏ,
ba lô cóc,
Chân dép râu
A ka trên vai,
quân phục màu xanh Tô châu
Còn mới toanh chưa kịp phai màu !
Các anh nằm đâu?
Xương thịt có còn đâu
Linh hồn đã phiêu diêu?
Hay còn vấn vương đâu đây
giữa âm u rừng thẳm
mây chiều.
Quay về đi!
Hãy trở lại đi!
Vẫn như xưa đó
từng làng quê ngõ phố.
Đón các anh
Trên những ban thờ nhỏ,
Chỉ có vài nén hương
Và những làn khói vương
Nhưng
Lòng nhớ thương
Chưa phai nhạt bao giờ!
***
Lời nguyện cầu hôm nay
Xin hát cho bạn bè tôi!
Và hát cho đồng đội tôi!
Tôi hát lên cho những linh hồn đồng đội
Đã ra đi
Chưa một lần trở lại.
Tôi cũng hát
Cho những chiến binh ngày nào
đã trở về,
Đang nhọc nhằn bươn chải mọi miền quê!
Cầu mong cho bình an
Cầu mong cho thời gian
trôi qua mau nỗi đau
lòng cha ta.
Huyết lệ thôi rơi trong tim đau
bao bà mẹ già ta.
Cầu mong cho đau thương lùi xa
Cầu mong cho ấm êm mọi nhà.
Cầu mong cho nước non mình
Đẹp mãi muôn ngàn hoa.
Cảm xúc - đêm Hà Nội
Có những đêm không ngủMột mình, tôi lang thang!
Ngõ vắng không người đi
Sương rơi, phố phường mơ màng.
Ngập ngừng bước phiêu du
Đường bằng lăng tím nở.
Gốc cây cơm nguội nào?
Thuở ấu thơ,
đêm chong đèn .
đổ dế, đi tìm ve!
Chạy suốt một triền đê.
Đi trong đêm mùa hè.
Chợt nghe gió thu sang.
Xép bé nhỏ nhà ai.
Thấp thoáng ngọn đèn vàng.
Sương đêm buông, giăng mờ ô cửa nhỏ
Vọng một cung tơ đồng
Trôi mãi vào hư không!
Đêm đã khuy lắm rồi
Mặt Hồ Tây sương mờ chưa tan.
Tiếng ru con à ơi
Nghe nặng gánh nhân gian.
Tiếng khóc của em thơ
Đau đường đời trăm ngả
tiếng rao đêm khê nồng
nhọc nhằn phận tha phương!
Ai với ai bên đường
dường như là chia xa!
Tiếng còi tầu ngoài ga
Xao xuyến kẻ xa nhà
Nao nức người ra đi
Buồn lòng người ở lại
Một sân ga vô tình
Một đời người phiêu linh!
Hà Nội ơi Hà Nội !
Thành phố trong tim tôi .
Thành phố bình yên êm đềm, thành phố ngủ.
Thành phố triền miên, sau một ngày trăn trở
Thành phố mệt nhoài, thành phố đang nằm mơ!
Hà Nội ơi ! Hà Nội !
Thành phố mãi trong tôi .
Ngày mới đang bừng lên
Khuôn mặt người rạng rỡ
Đàn bé em cười vui,
Tung tăng đường rộng mở
Tương lai đang mong chờ!
Thành phố đẹp như mơ!
Hà Nội ơi! Hà nội !
Còn mãi, tình yêu tôi
Chỉ có tình yêu thôi,
Tình yêu là muôn thuở
Chỉ có anh và em
Ngày mai hoa sẽ nở.
Mình sẽ đưa nhau về lại
khung trời xưa yêu thương!
Nói với em
Ai sẽ nói với em những lời yêu thương bỏng cháy?
Nếu ngày đó anh đi không trở lại
Ai sẽ chở che em những ngày tháng bão dông?
Nếu ngày đó anh không trở về
Ai sẽ ôm em trong vòng tay xiết chặt
Thủ thỉ bên tai em lời tha thiết mặn nồng!
Và ngọn lửa tình trong đêm lạnh mùa đông?
Em có xót thương không xác thân ai kia tả tơi rách nát
nằm vắt ngang trên miệng hố bom thù.
Em có tiếc thương không, tấm thân trần bập bềnh trên sóng dữ
Bên đảo nhỏ quê hương đã phủ lớp sương mờ
Nếu ngày đó anh đi không về
Mẹ sẽ khóc thương cạn khô dòng nước mắt
Cha có đau xót không mà đêm ngày dằn vặt
Và em sẽ buồn một chút phải không em?
Và một ngày kia nỗi nhớ sẽ thành quen
Em sẽ bước lên xe hoa vui trong duyên mới
Anh sẽ có một chỗ trong tình thương đồng đội
giữa nghĩa trang có dòng chữ VÔ DANH!
Đồng đội của anh vẫn vững bước quân hành
Nơi biên giới, đảo xa, đang vững vàng tay súng
Kẻ thù ngàn năm có bao giờ thôi nhen nhóm
những mưu toan cướp đất Tổ quốc mình
Những người lính chúng tôi sẽ chấp nhận hy sinh
Cho đất nước vững bền muôn thuở.
(Tặng những chiến sỹ Hải quân Việt Nam đã hy sinh ở Trường sa, Hoàng sa)
Bài thơ này anh viết tặng em yêu
Và cho cả những mối tình dang dở
Trời cuối hạ tìm đâu hoa tím nở
Cho anh hái sắc hoa ân tình cài lên tóc em!
Có những mùa thu đi qua trong đêm
Nhè nhẹ bước vào từng niềm suy tưởng,
Anh chợt nhớ về một mùa hoa phượng
sắc đỏ đầu cành, gọi những ước mơ!
Những nỗi âu lo, hồi hộp đợi chờ
buổi hẹn hò lần đầu ngập ngừng, bỡ ngỡ
tiếng yêu đầu đời nói ra còn e sợ
chỉ một cái nắm tay mà lơ lửng mấy tầng mây!
Đâu phải men nồng sao cứ ngất ngây say.
Hương vị tình yêu nồng nàn thẳm sâu ánh mắt
Góc phố rêu phong , xôn xao chiều nắng tắt
Anh đưa em về, hôm đó lá vàng rơi!
Phía cuối chân trời , có cánh nhạn chơi vơi!
Hà Nội - ký ức tuổi thơ tôi
*
Anh đưa em qua bên kia cầu.
Ngắm dòng sông vào mùa nước cạn.
Đêm Hà Nội, ngàn sao hiu hắt sáng,
gọi trăng về, sau những cao ốc mờ sương.
Anh đưa em đi, đếm bước những con đường.
Nơi kỉ niệm thấm từng viên gạch nhỏ,
vỉa hè phố quen, hoa gạo rơi thắm đỏ.
Cháy một miền kí ức, thuở bé thơ.
Con đê nào của năm tháng dại khờ,
Ngày trốn học, lang thang cùng cỏ dại
Cát phù sa, những trưa hè nắng quái
In dấu chân lũ trẻ phố mải tìm vui.
Con phố dài theo nỗi nhớ đầy vơi
Bằng lăng tím nhẹ rơi bên thềm nhỏ.
bước chân ai ngẩn ngơ chiều lộng gió
Đợi nhau, chờ nhau, khắc khoải đêm thu!
Em vẫn bước bên anh, như từ thuở bé thơ.
Em mắt biếc, thấy đời trong sáng quá.
Hà Nội đó em ơi! Sao vừa quen vừa lạ.
Để anh mãi đi tìm, một chút - những vu vơ!
Bên nhau - chiều Hà Nội
*
Em bên anh,
chiều buông, mờ phố nhỏ.
Làn sương trắng bay về nhẹ vương bờ vai em.
Góc phố thân quen,
hoa sấu rơi bên thềm.
Mắt em xanh mây trời
Để lòng anh
chơi vơi!
Em bên anh
chiều sương mờ lối nhỏ.
Hàng liễu rũ ven hồ gọi về ngàn lời thơ.
Sóng nước lung linh
hòa trong ánh trăng mờ.
Áng mây bay lững lờ,
trôi hoài vào trong mơ.
Em bên anh - chợt gió mùa thấm lạnh .
Hàng cây đứng nhạt nhòa
nghiêng ngả những cành me!
Từng làn gió heo may,
nhẹ cuốn lá vỉa hè.
Tóc mây buông hững hờ,
ngơ ngẩn những vòng xe.
Em có nghe!
Có nghe!
Tiếng thì thầm của mùa thu đang tới!
Những thanh âm ngọt ngào
Ngàn lời yêu muốn nói.
Những giai điệu mượt mà,
của muôn bản tình ca!
Em có nghe! Có nghe!
Tiếng xạc xào của vườn thu thay lá
Nghe quanh ta ngập tràn
Những lời yêu muốn nói,
Tiếng con tim anh nồng nàn
Thổn thức vì tình yêu!
Em bên anh!
chiều tím trời Hà Nội !
Nơi biên giới, đảo xa, đang vững vàng tay súng
Kẻ thù ngàn năm có bao giờ thôi nhen nhóm
những mưu toan cướp đất Tổ quốc mình
Những người lính chúng tôi sẽ chấp nhận hy sinh
Cho đất nước vững bền muôn thuở.
(Tặng những chiến sỹ Hải quân Việt Nam đã hy sinh ở Trường sa, Hoàng sa)
Thơ tình mùa lá rụng
Bài thơ này anh viết tặng em yêu
Và cho cả những mối tình dang dở
Trời cuối hạ tìm đâu hoa tím nở
Cho anh hái sắc hoa ân tình cài lên tóc em!
Có những mùa thu đi qua trong đêm
Nhè nhẹ bước vào từng niềm suy tưởng,
Anh chợt nhớ về một mùa hoa phượng
sắc đỏ đầu cành, gọi những ước mơ!
Những nỗi âu lo, hồi hộp đợi chờ
buổi hẹn hò lần đầu ngập ngừng, bỡ ngỡ
tiếng yêu đầu đời nói ra còn e sợ
chỉ một cái nắm tay mà lơ lửng mấy tầng mây!
Đâu phải men nồng sao cứ ngất ngây say.
Hương vị tình yêu nồng nàn thẳm sâu ánh mắt
Góc phố rêu phong , xôn xao chiều nắng tắt
Anh đưa em về, hôm đó lá vàng rơi!
Phía cuối chân trời , có cánh nhạn chơi vơi!
Hà Nội - ký ức tuổi thơ tôi
*
Anh đưa em qua bên kia cầu.
Ngắm dòng sông vào mùa nước cạn.
Đêm Hà Nội, ngàn sao hiu hắt sáng,
gọi trăng về, sau những cao ốc mờ sương.
Anh đưa em đi, đếm bước những con đường.
Nơi kỉ niệm thấm từng viên gạch nhỏ,
vỉa hè phố quen, hoa gạo rơi thắm đỏ.
Cháy một miền kí ức, thuở bé thơ.
Con đê nào của năm tháng dại khờ,
Ngày trốn học, lang thang cùng cỏ dại
Cát phù sa, những trưa hè nắng quái
In dấu chân lũ trẻ phố mải tìm vui.
Con phố dài theo nỗi nhớ đầy vơi
Bằng lăng tím nhẹ rơi bên thềm nhỏ.
bước chân ai ngẩn ngơ chiều lộng gió
Đợi nhau, chờ nhau, khắc khoải đêm thu!
Em vẫn bước bên anh, như từ thuở bé thơ.
Em mắt biếc, thấy đời trong sáng quá.
Hà Nội đó em ơi! Sao vừa quen vừa lạ.
Để anh mãi đi tìm, một chút - những vu vơ!
Bên nhau - chiều Hà Nội
*
Em bên anh,
chiều buông, mờ phố nhỏ.
Làn sương trắng bay về nhẹ vương bờ vai em.
Góc phố thân quen,
hoa sấu rơi bên thềm.
Mắt em xanh mây trời
Để lòng anh
chơi vơi!
Em bên anh
chiều sương mờ lối nhỏ.
Hàng liễu rũ ven hồ gọi về ngàn lời thơ.
Sóng nước lung linh
hòa trong ánh trăng mờ.
Áng mây bay lững lờ,
trôi hoài vào trong mơ.
Em bên anh - chợt gió mùa thấm lạnh .
Hàng cây đứng nhạt nhòa
nghiêng ngả những cành me!
Từng làn gió heo may,
nhẹ cuốn lá vỉa hè.
Tóc mây buông hững hờ,
ngơ ngẩn những vòng xe.
Em có nghe!
Có nghe!
Tiếng thì thầm của mùa thu đang tới!
Những thanh âm ngọt ngào
Ngàn lời yêu muốn nói.
Những giai điệu mượt mà,
của muôn bản tình ca!
Em có nghe! Có nghe!
Tiếng xạc xào của vườn thu thay lá
Nghe quanh ta ngập tràn
Những lời yêu muốn nói,
Tiếng con tim anh nồng nàn
Thổn thức vì tình yêu!
Em bên anh!
chiều tím trời Hà Nội !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc Video clips trực tiếp bằng cách sao chép URL hình ảnh ( chuột phải vào ảnh gốc lấy URL) rồi dán vào cửa sổ comment. Xin cám ơn.