*
"...Nếu mai đây
duyên phận
mình gặp nhau
...như mong ước
hãy gọi em là Hoa...bò cạp nước nghe anh..."
Nguyentrinh
Hà Nội chiều nay,
Nắng trở lại và bầu trời cao lên mãi
Anh bỗng nghe xôn xao
tiếng gió gọi Thu về
Lời thơ em
hay muôn nỗi đam mê!
trong câu chữ
thấm ân tình sâu nặng.
Anh lắng nghe trong không gian yên ắng
những giai điệu êm đềm, thủ thỉ gọi yêu thương!
tiếng thơ em
về những loài hoa mọc bên đường
về những loài hoa mọc bên đường
như
thêm sắc
cho Hồ Gươm rực vàng ngày cuối Hạ
Em muốn gọi em là loài hoa nghe là lạ
một loài côn trùng?
nghe nói chích rất đau!!!
Có phải không em? nếu những mối tình sâu!
mỗi khi giận nhau
đều chích vào nhau những mũi kim đau đớn!
Anh không muốn
gọi em là Bọ cạp vàng
Dù đó là một loại hoa từ mênh mang
sông nước
Em là DIỆU kỳ!
và TRINH nguyên sau trước.
Thì em hãy mãi là em
trong sâu thẳm lòng anh
trọn vẹn yêu thương
và mát ngọt
trong lành!
Nhưng bây giờ
anh lại đổi ý
và muốn khuyên em suy nghĩ
về điều em mong muốn ban đầu
hãy cứ là loài hoa ấy
trước, sau
vẫn là em: Hoa Bọ cạp nước!
Nhưng bây giờ
anh lại đổi ý
và muốn khuyên em suy nghĩ
về điều em mong muốn ban đầu
hãy cứ là loài hoa ấy
trước, sau
vẫn là em: Hoa Bọ cạp nước!
Em đã định ra đi...nhưng ân tình nghĩa nặng...
gửi đến em những lời nói thân thương
Cảm ơn tất cả,
những nụ cười vui
sảng khoái
hóm hỉnh
thân thiết
mà nghịch ngợm
vô tư
thân thương biết mấy...
Phải, em vẫn sẽ là em
một Diệu Trinh
hay Nhã Lan
nhưng sẽ không thể là Bọ cạp vàng như anh muốn
Em sẽ vẫn là em
với những vần thơ trong sáng
long lanh
gửi đến em những lời nói thân thương
Cảm ơn tất cả,
những nụ cười vui
sảng khoái
hóm hỉnh
thân thiết
mà nghịch ngợm
vô tư
thân thương biết mấy...
Phải, em vẫn sẽ là em
một Diệu Trinh
hay Nhã Lan
nhưng sẽ không thể là Bọ cạp vàng như anh muốn
Em sẽ vẫn là em
với những vần thơ trong sáng
long lanh
Anh muốn những vần thơ em
trong sáng, long lanh
như em nói, với ân tình sâu nặng
không chỉ dành riêng cho ai
Mà em hãy tặng
cho cả những người bạn của anh
rất đỗi
thân thương.
Bởi em là Hoa
Là nắng của chiều vương
trên áo lính của những chàng trai Hà nội.
Yêu thương nhiều
sẽ có thương yêu đáp lại
những dỗi hờn đâu phải bản chất em!
thì hãy vui lên, như một sáng nắng lên
đem rực rỡ điểm tô đời tươi sáng
Những vần thơ viết vội vàng
trong chiều vắng
Để thay mặt bạn bè xin lỗi những đùa vui
Lính mà em!
nghịch ngợm
lắm lời
Nhưng yêu thương không ai bằng đâu em nhé!
"Không lẫn lộn giữa thơ với đời thường"
trong sáng, long lanh
như em nói, với ân tình sâu nặng
không chỉ dành riêng cho ai
Mà em hãy tặng
cho cả những người bạn của anh
rất đỗi
thân thương.
Bởi em là Hoa
Là nắng của chiều vương
trên áo lính của những chàng trai Hà nội.
Yêu thương nhiều
sẽ có thương yêu đáp lại
những dỗi hờn đâu phải bản chất em!
thì hãy vui lên, như một sáng nắng lên
đem rực rỡ điểm tô đời tươi sáng
Những vần thơ viết vội vàng
trong chiều vắng
Để thay mặt bạn bè xin lỗi những đùa vui
Lính mà em!
nghịch ngợm
lắm lời
Nhưng yêu thương không ai bằng đâu em nhé!
"Không lẫn lộn giữa thơ với đời thường"
Sang thăm anh, đọc thơ và chúc anh năm mới ấm áp vui tươi.
Trả lờiXóaCám ơn vì tấm lòng nhân hậu của Mẫn, chúc mừng hạnh phúc của hai bạn nhé.
Xóa