Em ơi! Hà nội phố
ta còn em
phút giây đầu bỡ ngỡ
chiều Halle vi vút gió heo may
hoa sữa rơi
vương lên áo ai gầy
lời ước hẹn, ngẹn đầu môi chưa dám tỏ.
Đứa bé ngoại ô
tần ngần hè phố
nghe tiếng còi tầu
mơ một chuyến đi xa
Ta còn em
bãi nặng phù sa
Sông Hồng nắng mỗi chiều tan học
lặn ngụp
Nhuộm tuổi thơ sắc đỏ Bạch đằng giang
Ta còn em nỗi nhớ mênh mang
ngày ra trận
thương phố phường ở lại
gác Khuê văn có còn ai mê mải
ngắm trăng xưa
mà nhớ tích Thăng long
Ta còn em
nỗi nhớ mùa Đông
khăn ai bay
thoảng như sương khói
ngẩn ngơ
ngõ nhỏ
còn vương mùi dạ lan
Em ơi Hà nội phố
ta còn em
lắng đọng một tiếng đàn
khúc dương cầm dặt dìu nỗi nhớ
em trải lòng vào sâu thẳm không gian
em trải lòng vào sâu thẳm không gian
điệu nhớ, cung thương
đêm khuy vắng lửng lơ bên vòm sấu.
Ta còn em
tuổi thơ yêu dấu
tầu điện leng keng, khê đặc giọng xẩm xoan
lơ đỏ lơ xanh, gánh gồng rau cỏ, hàn nồi hàn xoong, khắc bút vỉa hè
ta còn em những khế với me
bánh gối, bi don cay xè cóc ổi
Ta còn em những ngày nước nổi
sóng sông Hồng giận dữ cuộn sôi
cầu Long biên tần tảo những mảnh đời
gồng gánh nhau qua một thời gian khó
Ta còn em
vầng trăng sáng tỏ
đêm trung thu xóm nhỏ rộn tiếng cười
trống ếch rộn ràng
hương bưởi chơi vơi
mâm cỗ nhỏ, lớn một thời thơ trẻ
Ta còn em
Ngoại ô mới mẻ
làng hoa xưa dấu tích đã mờ phai
nhà cửa nguy nga, đồ sộ hình hài, đèn cao áp sáng bừng không gian mới
Ta còn em những bàn chân bước vội
tiếng động cơ vật vã sớm chiều
hối hả, liêu xiêu
những khuôn mặt đăm chiêu kiếm tìm không mỏi mệt
bóng phù hoa ám ảnh những đời người
Hà nội ơi
Ta đi tìm trong nỗi nhớ đầy vơi,
từng góc phố bóng em tan buổi học
ngõ nhỏ xôn xao, lá bàng rơi
thầm nhắc
những hò hẹn buổi ban đầu, ngượng ngập phút giây yêu
ngày xa nhau có nói được gì nhiều
mà nỗi nhớ, niềm yêu lắng đọng lòng người xa xứ
Em ơi! Hà nội phố
ta còn em
ngày trở về chìm trong nỗi nhớ
thời quân đi phấp phới những ngọn cờ,
đội ngũ điệp trùng tiếng hát lời thơ,
nghe náo nức đường vào cuộc chiến.
những khuôn mặt hào hoa hăm hở lên đường, coi cái chết như không hề hiển hiện,
tiếng gọi non sông nặng trĩu mũ tai bèo, nhẹ bỗng khẩu AK trên đường trèo dốc đứng. Viên đạn thù găm giữa bờ môi, sắc hồng tươi vẫn chưa hề biết mùi hương con gái.
Ta còn em
những nấm mồ hoang dại
lính thủ đô chết giữa vòng thép gai
chẳng thằng nào giữ nguyên vẹn hình hài
để trở về đất mẹ bằng cái tên chưa biết.
Ta còn em những thở than tha thiết, bà mẹ già mong mỏi đứa con thơ
hãy trở về bên hương khói ban thờ, để mẹ nhớ, mẹ thương khỏi mỏi mòn chờ đợi.
Thằng trở về, tâm tình diệu vợi, trăn trở xót xa như mắc tội với bạn bè
Sao tao còn sống? mà mày lại không về ?
Ly rượu quê
rót ra rồi không bao giờ uống cạn, để lại một phần cho chúng nó cùng vui!
trống ếch rộn ràng
hương bưởi chơi vơi
mâm cỗ nhỏ, lớn một thời thơ trẻ
Ta còn em
Ngoại ô mới mẻ
làng hoa xưa dấu tích đã mờ phai
nhà cửa nguy nga, đồ sộ hình hài, đèn cao áp sáng bừng không gian mới
Ta còn em những bàn chân bước vội
tiếng động cơ vật vã sớm chiều
hối hả, liêu xiêu
những khuôn mặt đăm chiêu kiếm tìm không mỏi mệt
bóng phù hoa ám ảnh những đời người
Hà nội ơi
Ta đi tìm trong nỗi nhớ đầy vơi,
từng góc phố bóng em tan buổi học
ngõ nhỏ xôn xao, lá bàng rơi
thầm nhắc
những hò hẹn buổi ban đầu, ngượng ngập phút giây yêu
ngày xa nhau có nói được gì nhiều
mà nỗi nhớ, niềm yêu lắng đọng lòng người xa xứ
Em ơi! Hà nội phố
ta còn em
ngày trở về chìm trong nỗi nhớ
thời quân đi phấp phới những ngọn cờ,
đội ngũ điệp trùng tiếng hát lời thơ,
nghe náo nức đường vào cuộc chiến.
những khuôn mặt hào hoa hăm hở lên đường, coi cái chết như không hề hiển hiện,
tiếng gọi non sông nặng trĩu mũ tai bèo, nhẹ bỗng khẩu AK trên đường trèo dốc đứng. Viên đạn thù găm giữa bờ môi, sắc hồng tươi vẫn chưa hề biết mùi hương con gái.
Ta còn em
những nấm mồ hoang dại
lính thủ đô chết giữa vòng thép gai
chẳng thằng nào giữ nguyên vẹn hình hài
để trở về đất mẹ bằng cái tên chưa biết.
Ta còn em những thở than tha thiết, bà mẹ già mong mỏi đứa con thơ
hãy trở về bên hương khói ban thờ, để mẹ nhớ, mẹ thương khỏi mỏi mòn chờ đợi.
Thằng trở về, tâm tình diệu vợi, trăn trở xót xa như mắc tội với bạn bè
Sao tao còn sống? mà mày lại không về ?
Ly rượu quê
rót ra rồi không bao giờ uống cạn, để lại một phần cho chúng nó cùng vui!
Thơ của anh hay quá, em chỉ xem thôi và chúc anh an vui hạnh phúc nhé. anh có thể chỉ cho em cách dẩn link hình vào những comment không có nhận hình như anh đã làm bên blog của em và giúp em bên blog của Nguyễn Hoàng vậy.
Trả lờiXóaCám ơn anh , địa chỉ email của em là tran.h.man@gmail.com . nhờ anh chỉ dẩn giùm. đa tạ.
Trả lờiXóa