Thứ Ba, 17 tháng 12, 2013

Bản tình ca ngày đó


                                              "...Hà Nội ơi ! Ngày đó tôi mang cây đàn...."
                                         - Nỗi lòng người đi - Anh Bằng.....Ngọc Chân?-
*
Tôi mười mấy,
 chưa có em nào cả!
Thuộc vài câu, rồi cứ vậy nghêu ngao
Mộng ngày xuân, nào đã biết gì đâu
Ôm đàn gẩy,  ngỡ mình trong ảo vọng !!!            
"Em" trong tôi 
hình hài như mây trắng
Thật cao xa, lãng đãng đến bồng bềnh
Em hiện thực, nhưng dễ dàng tan vỡ
Trắng vàng hồng, 
và tím đến mong manh!

Tôi đi tìm trong câu hát ngọt lành

Những mơ mộng và phiêu du tình ái
Thương mượn, khóc vay 
 cho tình ai mê mải
Mà quên mình, áo mặc chẳng ấm thân!!!

Có những ngày 

chân mỏi bước hành quân
Đêm khói súng lửng lơ thay sương khói
Bóng Nguyệt lạnh cuối chiến hào trơ trọi
một mình tôi thầm nhắc: 
Hà Nội ơi!!!

Có một cây đàn, 
gẩy mãi cuộc đời tôi
Từ một tuổi ấu thơ biết yêu câu ca ấy
Thời cuộc thăng trầm,  đời người ngang trái
Vẫn trong ta, 
thanh thản khúc ca tình
Để yêu đời
và yêu cả vạn sinh linh


(Nhân hồi tưởng về một câu hát cũ)

3 nhận xét:

  1. Âm nhạc thật quan trọng với đời sống con người anh nhỉ , "là tiếng nói chung của nhân loại", là nhận thức nhân sinh quan ...thật rất cần cho tinh thần , em luôn nghĩ thế ! Và có nhiều lúc em đã ngồi hát thật nhiều khi anh Mỹ nhà em đi xa .
    Cuộc đời như bản tình ca ...em đã nghĩ và lạc quan như thế anh ạ .
    Thăm anh .

    Trả lờiXóa
  2. chúc Mẫn thật nhiều niềm vui trong cuộc sống, những ngày Giáng sinh vui và hạnh phúc bên người thân nhé

    Trả lờiXóa

Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc Video clips trực tiếp bằng cách sao chép URL hình ảnh ( chuột phải vào ảnh gốc lấy URL) rồi dán vào cửa sổ comment. Xin cám ơn.